Tag Archives: ký ức vụn

Những tờ tiền 30 đồng

Trần Phan

Tình cờ thấy lại những hình ảnh này và chết cười. Thế hệ mình may mắn được thấy và dùng hai tờ tiền mệnh giá 30 đồng như thế.

Nói may mắn vì chỉ có chúng ta mới có thôi, hình như có một truyền thống là cái gì chúng ta cũng cứ phải khác thiên hạ mới chịu.

Có thể bạn chưa biết là không phải ngẫu nhiên mà mệnh giá tiền tệ của người ta có quy tắc 1-2-5. Với quy tắc ấy Tiếp tục đọc

Cái lợi của tán gái

Trần Phan

Nói thì nghe vui vậy chớ tán gái đúng là có nhiều cái lợi. Cái lợi đầu tiên là gái, tất nhiên, nếu may mắn. Mà lỡ như đen quá thì cũng không sao, còn có một vài thứ khác.

Sau này mình cũng sẽ nói với thằng cu mình y thế. Vậy nên mình ghét mấy đứa cái gì mà “ngày xưa tiếc sao mình không ngỏ, để rồi chiều nay mình đâu thấy cô đơn” rồi cái gì mà “sợ chạm vào nỗi nhớ vu vơ dan dan díu díu mập mờ”. Gặp mình thì yêu không yêu trả dép bố về. Nhanh. Phát một. Tiếp tục đọc

Căn nhà ngoại ô

Trần Phan

Facebook nhắc lại cái ảnh này. Hồi đó mình mới cất cái chòi, trồng ít rau, xa xa phía sau là vườn phong lan mới đưa về sau 6 lần chuyển nhà trọ…

Hồi đó, 200x, sau khi dồn hết tiền dành dụm và cắm hết tất cả những gì đang có để mua một mảnh đất ven ngoại ô không điện không nước, hai vợ chồng nợ nần chồng chất và thường xuyên phải chuyển nhà. Cứ chỗ nào rẻ hơn thì thuê. Tiếp tục đọc

Bộ áo quần thay đôi mái tơ…

Trần Phan

Bao giờ ta sẽ đi chợ tết?
Cầm chiếc làn tre đứng thẫn thờ
Con gà xin mẹ, chăm mùa trước
Bộ áo quần thay đôi mái tơ

Mấy câu trên mình viết trong bài “Bao giờ ta sẽ đi chợ tết” là chuyện có thật, mà hình như nó cũng thật với nhiều Tiếp tục đọc

Mùa giáp hạt của 1.86

Trần Phan

Hồi những năm cuối của thế kỷ trước, nổ thế cho oách, tui mới ra trường, nhận lương 85% tập sự của 1.86. Đó là hệ số lương thần thánh chẳng biết từ đâu tới và giữ mãi đến giờ. Anh em 1.86 hồi nẵm gọi những đận sau tết này là mùa giáp hạt, ý văn học là khoảng thời gian đói kinh hoàng.

Từ giáp hạt mà bọn tui dùng ở trên có nghĩa đen là Tiếp tục đọc

Những thầy muôn năm cũ…

Trần Phan

Coi facebook thấy có ông anh bút lông giấy dó viết chữ khai bút đầu năm tính vô cà khịa mấy câu nhưng thấy nghiêm túc quá nên thôi. Anh này tui kêu anh bởi thích kêu anh thôi chứ đáng tuổi cha chú, dân Huế rặt, thầy giáo tú tài xưa.

Ba tui hồi nẵm cũng hay khai bút kiểu này, ông nội ông ngoại tui cũng thế. Tính ra nhà tui ba đời cả nội lẫn ngoại đều giáo chức nên tuy dứt cháo nhưng cũng chút đỉnh lễ nghi, tới tui thì Tiếp tục đọc

Quy Nhơn đệ nhứt chè chuối

Trần Phan

Nói Quy Nhơn là do tánh mình hồi giờ nhỏ nhẹ tình cảm thôi, he he, chứ nói cho đúng phải là cả thiên hà.

Quán này người trẻ hoặc dân ngụ cư ít biết nhưng chắc chắn các Quynhoner tầm tuổi mình đổ lên hầu như ai cũng rành. Nói tới chè chuối là biết ngay. Đó là quán chè chuối đầu cầu Đôi. Cũng lại nói cho đúng là gánh chứ không phải quán. Tiếp tục đọc

Ăn nửa buổi

Trần Phan

Tôi gần như quên mất những ký ức quê này. Chiều nay thằng Jan ngồi ăn theo kiểu ngồi xổm bưng chén húp làm tôi buộc miệng nói ngồi y như ông nông dân. Nói vô thức thôi, nhưng rồi chợt nhớ đến những bữa ăn bên bờ những cánh đồng đương gặt hoặc cấy sạ ở những mùa xa lắc.

Ăn nửa buổi là một bữa ăn phụ cho người làm công. Giờ vẫn còn, thỉnh thoảng tôi vẫn thấy những người thợ xây ăn nửa buổi, nhưng làm nông hình như không còn bữa ăn này (?). Nông giờ cày bằng máy, gặt cũng bằng máy, chẳng còn mấy công đoạn dành Tiếp tục đọc

Diego Maradona

Trần Phan

Năm 1986, cả thế giới phát sốt với những đường banh mà chỉ có thần linh mới hiểu được thì tui lui cui cắt ảnh của anh từ các tờ báo xin được rồi dán khắp tường. Đơn giản bởi hồi đó nguyên cái huyện to đùng của tui hình như không có một cái tivi nào.

Năm 1990 đỡ hơn. Tui đạp xe đi coi anh quất mấy trận. Lúc đó cứ mỗi lần nghe ai đó bảo thằng Dona năm nay đá như cái cục c** tui ghét lắm. Bởi tui không biết 86 anh đá đấm như nào, nên những gì tui thấy ở 90 vậy là quá đỉnh. Mà tui đoán nhiều anh bây giờ đang ca ngợi Maradona của Mexico 86 thì chẳng qua cũng là nổ lấy số cho vui chứ hồi đó dân nhà quê có c** ấy mà thấy tivi chứ đừng nói có tivi để coi. Tiếp tục đọc

Người thầy đầu tiên

Trần Phan

Trend: #Người_thầy_đầu_tiên

Trong suốt sự nghiệp học hành củ chuối, tui may mắn được học nhiều thầy cô giỏi. Tui nhớ hết, và biết ơn họ thật nhiều. Nhưng thiệt tình giờ mà biểu tui nói về “người thầy đầu tiên” như trend đang có trên mạng thì tui chịu. Chuyện này nó cũng na ná như chuyện tui không thể xác định về mối tình đầu của mình, vì không có một điều gì rõ ràng.

Thời tui không có trường mầm non. Chỉ có mẫu giáo. Tui chơi mãi rồi Tiếp tục đọc