Lúc trưa, giờ nghỉ, một anh bạn tag bạn Phan vào một đường link dẫn một clip một cô Thủy Tiên nào đó hát Xin cho tôi của Trịnh Công Sơn. Hát mộc, ghi-ta cũng mộc, phảng phất Quán Văn một thuở. Mất toi nửa gói thuốc để nghe đi nghe lại. Luôn thế, rất tốn kém cho âm nhạc đích thực 🙂
Nhớ Khánh Ly và nhớ cô ấy sắp làm một live ở Hà Nội, nghe nói Mỹ Đình. Hổm rày cũng vì chuyện ấy mà dân tình hết thắc mắc tại sao Khánh Ly lại hát ở Hà Nội mà không hát ở Sài Gòn, đến tiếc nuối vì không có cơ hội. Ý kiến về cái tại sao có nhiều, tỉ như có người cho rằng chỉ dấu của chiến thắng văn hóa, hay có thể vì lý do chính trị, etc.. Chuyện ấy không bàn vì bạn Phan cho rằng một cụ bà 70 tuổi một hôm bất chợt muốn hát trên quê hương không nặng nề thế.
Chỉ nói về tiếc nuối và nói thật, nếu Khánh Ly có về sát nhà và có vé bạn Phan cũng sẽ không đi dù vẫn chưa thôi sự mến mộ giành cho chất giọng đặc biệt của nữ danh ca này. Nhạc mà cô ấy hát không giành cho đám đông, không giành cho những tiếng bis bis, huýt sáo hoặc lên đồng kiểu tập thể như với ABBA, Modern Talking hay Scorpions. Sân khấu Mỹ Đình hay Lan Anh với nhạc Trịnh & tiếng hát Khánh Ly chỉ cho thấy sự a dua, rẻ rúng và có gì đó từa tựa như sự kém cỏi trong thẩm mỹ âm nhạc của một bộ phận. Nếu cô ấy hát ở Tiếp tục đọc →
Thích bài này:
Thích Đang tải...